Anh cúi đầu và thét lên một câu mà tôi sẽ không bao giờ quên…
Chồng tôi là trưởng phòng công ty thương mại, còn tôi là giáo viên cấp 3. Với thu nhập ổn định, gia đình tôi đã mua nhà và có hai con xinh xắn. Cuộc sống êm đềm hạnh phúc cho đến khi chồng tôi căng thẳng và quyết định nghỉ việc. Tôi khuyên anh nghỉ ngơi, anh ở nhà chăm sóc con cái và việc nhà, còn tôi chỉ việc đi làm về. Tuy nhiên, sau nhiều lần tìm việc mà chỉ nhận được mức lương thấp hơn, anh cảm thấy không xứng với năng lực và đã trở nên nản lòng, quyết định ở nhà làm "ô sin cao cấp" cho tôi.
Tôi không quan tâm đến việc chồng muốn làm gì. Ngày nào anh cũng xin tiền tôi, khiến tôi cảm thấy thất vọng vì hình ảnh chồng mình. Trong khi chồng người ta mang tiền về cho vợ, tôi phải đi dạy thêm để trang trải. Những cuộc cãi vã ngày càng nhiều. Sáng nào anh cũng xin tiền đi chợ, tôi châm chọc gọi anh là “đồ ăn bám váy”. Dù tôi tức giận và chửi bới, anh vẫn im lặng. Khi con xin tiền, tôi cũng nổi giận và chồng chỉ im lặng trước sự căng thẳng của tôi. Một ngày, tôi thấy anh ngồi quán cà phê với bạn, tôi không kiềm chế được và quát lên: “Rảnh rỗi nhỉ, sao không đi chợ mà ngồi ở đây?”
Tôi muốn chồng trở lại làm trụ cột gia đình, không để tôi phải gánh vác mọi thứ. Chồng tôi tức giận, nói tôi quá đáng. Tôi đáp lại rằng ai kiếm tiền nhiều hơn thì có quyền quyết định. Sau đó, anh tát tôi và kéo tôi về nhà. Tại nhà, anh định đánh tôi nhưng tôi cũng phản kháng. Anh gục xuống, nói rằng tôi chỉ yêu tiền và sẽ rời bỏ tôi. Bây giờ anh đang sống với bố mẹ. Tôi tự hỏi liệu mình có quá tham lam không và làm thế nào để anh hiểu tôi yêu anh và con.
Tôi chỉ đang áp lực, mong anh trở lại là chủ gia đình, đừng để tôi gánh vác mọi thứ.



Source: https://afamily.vn/anh-guc-mat-xuong-va-het-len-mot-cau-ma-ca-doi-toi-khong-the-quen-duoc-8269.chn